Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013


“BÀ CON” LÀ BÀ CỦA CON
Hai tiếng gọi thân thương ấy đã đi cùng tôi suốt một thời ấu thơ, hai tiếng đơn sơ nhưng có lẽ chứa đựng toàn bộ tình cảm bà dành cho tôi và tôi dành cho bà.
Tôi gọi bà là “Bà Con” không phải vì bà tên là Con nhưng muốn tuyên bố với mọi người rằng bà là của riêng tôi thôi. Nơi đứa trẻ mới biết nói thì có lẽ không suy nghĩ sâu sắc như bây giờ. Tình cảm đó còn rất đơn sơ, hồn nhiên của trẻ con. Hồi còn bé tôi thích những cái bánh, cái kẹo, quả chuối bà để dành cho riêng tôi, rồi dấm dúi cho cách kín đáo sợ các cháu khác biết. Tôi yêu bà, tôi mến bà, tôi theo bà từng bước. Bà cứ đi trước là tôi lẽo đẽo theo sau như cái đuôi. Nhiều lúc làm bà bực mình bà mắng yêu: “cái đuôi, cái đuôi, quẩn chân quá!” nhưng cứ rời ra được một lúc tôi lại đi tìm bà. Tôi sợ mất bà.
Lớn lên dần dần tôi xa bà, không còn như thời còn bé, học hành rồi chơi giỡn với chúng bạn. Đã lâu rồi tôi không còn lẽo đẽo theo bà, chỉ thỉnh thoảng ngồi nói đôi ba câu chuyện. Khoảng cách tôi dần xa bà. Rồi những năm học đại học xa nhà, tôi lại càng xa bà hơn, tình cảm thì có lẽ vẫn thế, nhưng thời gian ở bên bà ngày một ít hơn. Đã lâu lắm rồi tôi không còn lẽo đẽo theo bà để cố giữ bà lại cho riêng mình. Hôm nay tôi có nhiều cái để phải cố giữ hơn, dường như ảnh hưởng của bà dần dần mờ nhạt trong cuộc đời tôi.
Những ngày tháng xa nhà ấy, bà luôn dõi bước theo tôi trong lời cầu nguyện, trong những món ăn tôi được thưởng thức mỗi lần về nghỉ. Mặc dù dạo này sức bà đã xuống nhiều, nhưng mỗi lần thấy cháu đi học xa về thì bà lại chạy ra có lẽ chỉ để nhìn mặt nó một cái, nghe tiếng nó chào bà, rồi tất bật lo làm món này món nọ cho nó ăn và khi lên đường đi học lại thể nào bà cũng dấm dúi cho ít tiền bà dành dụm được.
Hôm nay nhìn lại, lòng tôi lại sôi lên nỗi cảm thương vô hạn. Giờ này bà tôi đã ở một nơi rất xa, nhưng cũng thật gần bên tôi. Tôi sẽ lẽo đẽo theo bà để tiến về nơi rất xa đó. Bà ơi! Với những đức tính của bà con sẽ cố gắng sống thật tốt để mãi là cháu ngoan của bà. Bà của con.

CÙNG MẸ

BÊN NHỮNG TRĂN TRỞ CỦA CUỘC ĐỜI


Tháng năm đã về, tháng của những cơn mưa đầu mùa, có lẽ ở Việt Nam thì tháng năm không phải là mùa hoa nở rực rỡ nhất. Nhưng những người con cái Mẹ vẫn chọn tháng năm làm tháng hoa, tháng dành riêng để kính Đức Mẹ. Xin kính mời mọi người cùng dạo qua vườn hoa của cuộc đời để hái những đoá hoa đẹp tươi dâng lên Mẹ.
HOA TRẮNG
Trong vườn hoa có màu trắng của hoa loa kèn, hoa cúc, hoa ngâu và hoa huệ. Màu trắng làm cho ta nhớ đến màu của sự trinh khiết vẹn tuyền của Mẹ. Suốt cuộc đời Mẹ luôn hướng về Chúa, trông cậy tín thác vào Chúa cách tuyệt đối. Đồng thời Mẹ cũng hết lòng cộng tác để cho thánh ý Thiên Chúa thực hiện trên cuộc đời Mẹ. Nhớ lại ngày ấy, con được nghe kể lại trong tiệc cưới Cana Mẹ đã chạy đến với Chúa qua bàn tay Giêsu con Mẹ để cầu cứu trong khi các gia nhân thì chạy vạy khắp nơi. Suy nghĩ đó làm cho con thấy nhột nhột. Hình như chúng con tuyên xưng Chúa như khi gặp những khó khăn, trở ngại chúng con cũng chưa biết chạy đến trông cậy nơi Chúa.
Lạy Mẹ xin dạy chúng con biết một lòng với Chúa như Mẹ khi xưa. Xin cho chúng con luôn thủy chung với tình yêu Chúa cụ thể nơi cuộc sống chúng con. Vợ chồng biết thủy chung với nhau, con cái biết hiếu thảo với cha mẹ. Xin cho các tu sĩ, những người đã tận hiến cho Chúa, luôn trung tín với lời đã khấn hứa. Lạy Mẹ! Cùng với Mẹ chúng con dâng lên Chúa những đóa hoa trắng như tấm lòng con tín thác nơi Chúa.
HOA ĐỎ
Màu hoa đỏ rực rỡ chúng con dâng lên Mẹ chiều nay là những giọt mồ hôi, nước mắt và có cả máu nữa. Màu hoa đỏ như máu con tim cũng làm chúng con rung động khi nghĩ đến Máu Con yêu dấu của Mẹ đã đã đổ ra trên Thánh giá khi xưa và còn tái hiện lại trong các thánh lễ hàng ngày. Ngày ấy mẹ đã đứng dưới chân thánh giá hiệp với những đau khổ của con Mẹ. Ngày nay, Mẹ vẫn đang đồng hành với chúng con trong những khó khăn của cuộc đời.
Hiệp với Mẹ chúng con dâng lên Chúa những đau khổ của cuộc đời chúng con như đóa hoa đỏ tươi là những hy sinh vất vả hằng ngày.
HOA XANH
Những đóa hoa xanh chúng con dâng lên Mẹ chiều nay, có màu xanh của sự bình thường như những chiếc lá xanh. Màu xanh của những tháng ngày buồn tẻ, nhạt nhẽo, vô vị, những chuỗi ngày bình thường đến nỗi chán chường trong cuộc đời chúng con. Nhớ lại khi xưa Mẹ đã sống âm thầm bên Chúa trong suốt 30 năm. Trong chuỗi ngày dài êm ả đó có khi nào Mẹ thấy chán ngán, thấy vô vị, thấy tầm thường không?
Lạy Mẹ! Chiều nay chúng con dâng lên Mẹ những đóa hoa màu xanh tượng trưng cho chuỗi ngày dài êm ả trong cuộc đời chúng con. Những tháng ngày tuy tưởng chừng như vô vị nhưng đã làm nên ý nghĩa cho cuộc đời chúng con, hiệp với Mẹ chúng con xin dâng lên Chúa.
HOA TÍM
Những đóa hoa tím trong vườn hoa cuộc đời chúng con là những mối tình lãng mạng nhưng cũng là những cuộc chia ly buồn bã. Màu tím cũng là màu của hoàng hôn buông xuống trên cuộc đời và còn là màu tang tóc. Lạy Mẹ khi xưa Mẹ đã sống những khoảnh khắc tím màu của đồi Canvê khi chứng kiến ngọn giáo đâm xuyên qua trái tim con Mẹ. Mẹ ơi! cuộc đời chúng con cũng không thiếu màu hoa tím. Màu tím của những đổ vỡ trong gia đình, màu tím của những bất hạnh đang dồn dập xảy đến cho cuộc đời chúng con. Màu tím của những căn bệnh hiểm nghèo cướp khỏi chúng con những niềm vui xem ra là bình thường, màu tím của tuổi già và cả của cái chết.
Hôm nay hiệp với Mẹ chúng con dâng lên Chúa những đóa hoa tím góp lại trong suốt cuộc đời. Xin Mẹ đồng hành với chúng con, xin giúp chúng con luôn một lòng trung tín với Chúa như Mẹ khi xưa dù cho điều gì xảy ra đi nữa. Hiệp cùng Mẹ chúng con dâng những đóa hoa tím của cuộc đời chúng con lên Chúa.
HOA VÀNG
Trong vườn hoa vươn lên những đóa hoa vàng của bông hướng dương, cúc vạn thọ… làm chúng con liên tưởng đến những nỗi hân hoan trong cuộc đời, những thành công, những chiến thắng. Nhớ lại khi xưa có lẽ Mẹ đã vui lắm lắm khi con Mẹ Giêsu Kitô Phục sinh từ trong cõi chết, khơi nguồn hy vọng vào sự sống mới.
Hiệp với niềm hân hoan đó, chúng con cùng với Mẹ dâng lên Chúa những đóa hoa vàng tượng trưng cho những lời tạ ơn trong cuộc đời chúng con.

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Lễ thánh Giuse lao động, suy nghĩ về lao động

Lao động tiếng anh là LABOR có nghĩa là làm việc, là sáng tạo, là cưu mang và sinh ra những sự sống mới (in labor).

Trong Kinh Thánh ta thấy Thiên Chúa sáng tạo vũ trụ càn khôn, Ngài cưu mang trong tình thương và sinh hạ thế giới trong tình thương, Ngài cũng duy trì cho nó phát triển tốt đẹp trong tình thương. Nên thế giới trở thành một công trình tuyệt vời của Thiên Chúa.

Khi con người phạm tội chống lại Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng không nỡ phạt họ nhưng cho họ cộng tác vào việc lao động của Ngài. Để chính khi con người "đổ mồ hôi, sôi nước mắt" mới có miếng ăn con người sẽ nhận ra tình thương của Thiên Chúa, chính trong lao động tình yêu thương và cộng tác giữa người với người được xây dựng và cũng chính trong lao động con người làm cho vũ trụ ngày một xinh đẹp hơn. Vì thế lao động không còn là hình phạt mà Thiên Chúa giáng xuống trên con người nhưng là phương dược chữa lành hồn xác ta. Chính khi cộng tác với Thiên Chúa trong lao động con người là người hoàn hảo hơn.

Hôm nay lễ thánh Giuse Lao động xin cho chúng con cũng biết lao động hết mình để cộng tác với Chúa xây dựng thế giới này mỗi ngày một tốt đẹp hơn.

chúng ta cùng suy niệm qua lời thơ trong thánh thi của lễ Thánh Giuse Lao động hôm nay:

Hỡi người thợ vô danh
Của xưởng mộc nghèo khó,
Xin ban no lành
Cho người lao công khắp cùng xứ sở.


Chúng con cần gương Ngài
Để thấy kho tàng trong giọt mồ hôi,
Thấy nụ cười trong từng dòng nước mắt,
Thấy Nước Trời trong lòng đất mẹ cằn khô


Thấy sáng tạo, đi lên, tình người,
Yêu thương và hiệp nhất.
Thấy lớn lao trong từng nhỏ nhặt,
Thấy vinh quang trong khổ nhục, Ngài ơi.


Hỡi người thợ vô danh 

Của xưởng mộc nghèo khó,
Xin cho những người đang xây dựng thế giới này
Thấy Ngài phục sinh,
Thấy Ngài phục sinh trong bàn tay của họ…
 

Đạo

Đạo là đường, là cách sống ơn gọi của mỗi người, mỗi vật.
Dòng nước có cái đạo làm nước, khóm hoa có cái đạo làm hoa, con người có cái đạo làm người... mỗi vật đều có cái đạo của mình. Khi sống đúng đạo thì mọi thứ trở nên tốt đẹp.

Thử nghĩ về đạo làm nước, dòng nước chảy từ nơi cao đến nơi thấp, từ vùng đất cao xuống vùng đất thấp, dòng nước đi qua nơi nào thì thực hiện sứ mệnh của nó là cuốn theo nó tất cả những thứ rác rến, bẩn thỉu. Để rồi làm cho hai bên bờ sạch sẽ xanh tươi, cây cối phát triển, các sinh vật có thể sinh sống.

Nước đã quấn đi tất cả để làm đẹp cho vùng đất nó đi qua. Để rồi ở hạ nguồn nó trở thành một dòng nước đục ngàu, dơ dáy, hôi hám. Ai nhìn thấy cũng phải bịt mũi quay đi. Eo ơi thối quá!

Nhưng chính khi đó là nước đang thực hiện tốt nhiệm vụ của mình, đang sống đúng đạo làm nước của mình là tẩy rửa và đem lại sức sống. Nước chảy ra suối, ra sông rồi đổ ra biển. Ở biển nhờ các chuyển hóa nước sẽ lại trong sạch, lại bốc hơi, bay lên vùng cao rơi xuống thành những giọt mưa, bắt đầu lại một chu kì mới của nó. Tiếp tục sống đạo làm nước, tiếp tục làm đẹp cho đời.

yuse_thanhhuan

NÓI VỚI EM



Giữa thế giới ồn ào xô bồ cần lắm những phút giây thinh lặng để nghe được những lời thì thầm trong mây gió, để nghe con tim mình vẫn đang  đập nhịp đập tha thiết...

Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió
Sẽ được nghe nhiều tiếng chim hay
Tiếng lích rích chim sâu trong lá
Con chìa vôi vừa hót vừa bay.

Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện
Sẽ được nhìn thấy các bà tiên
Thấy chú bé đi hài bảy dặm
Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.

Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ
Đã nuôi em khôn lớn từng ngày
Tay bồng bế sớm khuya vất vả
Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.

Trong thế giới của tiếng ồn, và vội vã này
không biết có ai dám nhắm mắt để lắng nghe không nhỉ?
xin mời các bạn cùng LỜI THÌ THẦM dừng lại đôi chút
để cùng học bài lắng nghe nhé!
tác giả VŨ QUẦN PHƯƠNG
Sưu tầm yuse_thanhhuan

Thánh TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU


Không bước chân ra khỏi bức tường dòng Cát Minh,
nhưng lại là bổn mạng các xứ truyền giáo.

Không viết nhiều sách, chỉ một tập nhật kí nho nhỏ,
nhưng lại làm nên một vị thánh lớn,
vị thánh Tiến Sĩ, bậc Thầy của Hội Thánh.

Têrêsa chị đã làm điều đó như thế nào?

Bí quyết của chị thật đơn giản,
lí luận của chị cũng chẳng có gì là cao siêu,
nhưng chứa đựng điều cốt lõi.

TÌNH YÊU!
GIỮA LÒNG HỘI THÁNH LÀ MẸ
CON sẽ là TÌNH YÊU

Vì Tình yêu làm được mọi thứ,
Tình yêu như nhựa sống được chuyển đến các nhánh cây và làm cho nó sinh hoa trái.
Têrêsa chọn là tình yêu và đó là tất cả để nên một vị Thánh lớn.

Cuộc đời của Tê rê sa cho ta thấy chẳng phải làm những việc lớn lao mà nên thánh.

nhưng bí quyết là.
LÀM VIỆC TẦM THƯỜNG HẰNG NGÀY
VỚI MỘT LÒNG MẾN PHI THƯƠNG

Chỉ một chữ YÊU chị đã nên Thánh ở tuổi mà có lẽ chỉ bằng bạn, bằng tôi,
Vậy TÔI CÓ THỂ NÊN THÁNH KHÔNG?

Nắm bí kiếp trong tay rồi dại gì mà không luyện bạn nhỉ?